Cách học của người Việt ta trước giờ, dù vô tình hay hữu ý, là học để thi, học cốt chỉ để hiểu và có thể suy luận trong lúc thi. Nên khi rơi vào tình huống giao tiếp thực tế, người học không thể nhớ được câu từ cần thiết để giao tiếp. Cái cốt lõi của ngôn ngữ là phải nhớ câu từ. Nhưng người học cứ loay hoay như người mù trong bóng tối, lần mò tìm một phương pháp học. Có nhiều ý tưởng phát sinh trong quá trình này, nhưng hầu như kết quả vẫn không khả quan hơn.
Cách học của người Việt ta trước giờ, dù vô tình hay hữu ý, là học để thi, học cốt chỉ để hiểu và có thể suy luận trong lúc thi. Nên khi rơi vào tình huống giao tiếp thực tế, người học không thể nhớ được câu từ cần thiết để giao tiếp. Cái cốt lõi của ngôn ngữ là phải nhớ câu từ. Nhưng người học cứ loay hoay như người mù trong bóng tối, lần mò tìm một phương pháp học. Có nhiều ý tưởng phát sinh trong quá trình này, nhưng hầu như kết quả vẫn không khả quan hơn.
Cách học của người Việt ta trước giờ, dù vô tình hay hữu ý, là học để thi, học cốt chỉ để hiểu và có thể suy luận trong lúc thi. Nên khi rơi vào tình huống giao tiếp thực tế, người học không thể nhớ được câu từ cần thiết để giao tiếp. Cái cốt lõi của ngôn ngữ là phải nhớ câu từ. Nhưng người học cứ loay hoay như người mù trong bóng tối, lần mò tìm một phương pháp học. Có nhiều ý tưởng phát sinh trong quá trình này, nhưng hầu như kết quả vẫn không khả quan hơn.